Nhớ Zurich ngày mưa rơi

#1
Đã 2 năm kể từ ngày đầu tiên đến Thuỵ Sĩ, thành phố đầu tiên và duy nhất mình có dịp ghé qua là Zurich. Nhớ lúc ấy mới qua Châu Âu được 3 ngày, chân đã bị phồng giộp vì ham đi, thiếu điều sắp chảy máu tới nơi. Nhưng Zurich chắc thương chân mình nên cản mình bằng một ngày mưa rả rích và dai dẳng, kèm những cơn gió buốt người. Zurich khiến cho người lữ khách phải chậm lại, cảm nhận thành phố từ tốn hơn, khoan thai hơn.
Bạn có thể tham khảo cách làm hộ chiếu đi nước ngoài của Gody.vn — Mua bảo hiểm du lịch quốc tế Online
Zurich rất đáng yêu, chỉ cần dạo một vòng bên dòng Limmat, bạn đã có thể thấy được toàn vẹn cả thành phố. Tuy chỉ nắng vỏn vẹn 30 phút từ lúc bước ra đường tầm chín giờ sáng, nhưng cũng đủ ngắm nhìn Zurich thật yên bình, với những chú thiên nga bên bờ hồ Zurich, ánh nắng len lỏi vào màu cờ treo trong phố cổ.

Đối với mình, Thuỵ Sĩ nói chung & Zurich nói riêng đã hiện lên một bức tranh thanh bình, khiến cho bao người phải xao xuyến khi đến một lần. Không cần phải là những ngọn núi cao, những thành phố khổng lồ, Thuỵ Sĩ chinh phục người lữ khách bằng cái hồn của mình và khiến ta phải thèm thuồng muốn quay trở lại.

Hôm ấy không phải là ngày đi tứ phương tám hướng như mọi khi, vì đôi khi người lữ khách cùng cần một chút xả hơi cho đôi chân thêm mạnh mẽ mà đi tiếp. Hôm ấy là một ngày lãng đãng như vậy, khi Zurich cho mình cả ngày ngồi trong những quán café khác nhau ngắm nhìn từng chiếc tram đỏ hoặc xanh chạy qua đường và nhâm nhi ly cappuccino nóng hổi.

Và hôm nay chợt Sài Gòn nắng gắt giữa trời tháng 12, mình lại thèm một ngày mưa như vậy. Ước gì mình được gặp lại nhau thêm lần nữa, Zurich nhỉ?
 
Top